
Tôi có bệnh tự biên tập, cứ mỗi lần đọc lại những gì mình viết, tôi lại muốn cắt tỉa chỗ này chỗ kia. Vì vẫn có những thứ mà bỏ đi cũng được, không sao cả. Làm báo giấy cho tôi một hình dung rất vật lý về tính gọn gàng. Nếu được cho 1 trang giấy, thì bài chỉ vừa đủ 700 từ. Cho 2 trang là 1400 – 1500. Viết dài quá, sẽ bị biên tập cắt. Và có thể họ cắt đúng chỗ mình tâm đắc nhất.
Đến khi viết quảng cáo, chuyện gọn gàng lại càng cấp thiết hơn. Vì người tiêu thụ bây giờ bận lắm. Mình phải nói thật nhanh – thật rõ ràng – thật hấp dẫn – thật dễ nhớ trong… một cái video 6s, 15s, 30s. Có khi mình chỉ được nói 6 chữ (như câu tagline quảng cáo). Khi viết facebook, phải tính sao cho thông điệp hiện vừa trong phần hiển thị đầu tiên mà không phải “see more”. Hay viết twitter thì có giới hạn ký tự. Tóm lại, xu hướng giảm cân cho chữ là có thật.
(Bạn cũng có thể viết dài, nếu đủ hay và đủ cuốn hút. Nhưng thôi tạm không bàn đến chuyện đó ở đây. Quay về với gọn!)
Làm sao để gọn?
- Gọn là nhờ có cấu trúc. Xác định cấu trúc, bạn sẽ đi từ A – Z theo đúng lộ trình mà không quẩn quanh, sa đà, lạc đề.
- Gọn là tránh tham ý. Nếu bạn có 10 dẫn chứng cho 1 khẳng định, hãy chọn 3 ý hay nhất và chừa lại 7 ý còn lại. Nếu bạn có 5 tính từ để miêu tả 1 vấn đề, hãy chọn lấy 1 tính từ thuyết phục nhất. Nếu chỉ 1000 từ đã đủ, đừng viết 3000.
- Gọn là tập trung. Tập trung vào thông điệp duy nhất. Đừng cố nhét cả con voi vào cái tủ lạnh. Đó là là một trò đùa thôi.
- Gọn là tự biên tập.
Gọn là hi sinh.
Leave a Reply